Anh chỉ có một vùng quê để nhớ một cánh diều và một tuổi thơ.
Anh chỉ có một dòng sông xa vắng một bến đò một khúc hát dân ca.
Anh chỉ có một mái trường xưa đó mãi tới giờ nỗi nhớ vẫn khôn nguôi.
Anh chỉ có một người mẹ hiền yêu dấu một mái nhà sớm tối vào ra
Anh chỉ có một mình em để nhớ một mối tình một hình dáng yêu thương
Anh chỉ có một tình yêu duy nhất ôm ấp cả đời xin dâng tặng cho em. Trương Văn Phương |
Ý kiến bạn đọc