Chiều về phố núi mưa ngâu Nghĩ thương mưa Huế dài lâu dầm dề Thương mưa đông lạnh não nề Thương mùa hạ nắng miềm quê tháng ngày Thương cho đất mẹ nơi này Đồng khô cỏ cháy miệt mài cày sâu Rồi trưa hè dưới gốc cau Thương trâu uể oải nhai nhầu rơm khô Dẫu đời tạm bợ hư vô Nắng trưa oi bức gió khô đường dài Vì con oằn cả đôi vai Vẫn mong con được tương lai sáng bừng Đời con tươi sáng mẹ mừng Đắng cay tủi khổ nhát gừng muối rang Sông sâu đò dọc, đò ngang Chợ chiều tần tảo đường làng xóm quê Cơn mưa chiều cứ lê thê Giọt nghiêng giọt ngã, lòng tê tái lòng Thương cho tuổi mẹ lưng còng Xế chiều mẹ vẫn sớm mong tối chờ Mong con qua tuổi dại khờ Mai sau khôn lớn đến bờ vinh quang Bây giờ giá rét đông sang Xa lìa cõi tạm, giã từ mẹ đi Mẹ ơi! Đời mẹ khổ ri Mẹ về chín suối ướt mi con buồn Chiều buông vang vọng tiếng chuông Chơi vơi con ngắm hạt tuôn mưa thiền Trầm Mặc |
Ý kiến bạn đọc