Màu tím hoa xoan rũ xuống đường Vương lên mái tóc của người thương Lả tả cánh hoa màu tím biếc Tơ lòng rung động biết yêu đương. Thủa đó tôi đang độ thiếu thời Chị tôi sắp sửa tuổi đôi mươi Chị cài lên ngực màu hoa tím Tôi nhặt hoa rơi chị mỉm cười. Rồi tôi đi học lên thành phố Ở nhà chị se chỉ luồn kim Đám cưới chị cài hoa màu tím Chị sợ tôi buồn chẳng mách tin. Ba năm làm mướn ở không công Duyên cạn tình vương thiếu mặn nồng Hẩm hiu đời gái tình tan vở Chị gửi thân mình theo nước sâu. Loài hoa màu tím gọi xoan đâu Rơi rụng vương thêm mấy lượt sầu Hoa rơi như tiễn người trong cuộc Theo dòng nước chảy trôi về đâu!? Chàng trai thủa đó đã ra trường Không còn nhặt nữa cánh hoa vương Sầu đông hoa tím buồn không nở Dòng nước vô tình lạnh tới xương. Nguyễn Văn Thông |
Ý kiến bạn đọc