Lâu lắm con chưa về quê Thăm lại dòng sông nghiêng bóng dừa Thăm đồi cát trắng phi lao hát Tìm lại ngày xưa tuổi còn thơ.
Sông Lam chảy mãi vào nỗi nhớ Non Hồng còn thắm những ước mơ. Mẹ phơi tấm áo trên dây mắc Quên cất đi làm ướt trời mưa.
Lâu lắm con chưa về quê Hun hút đường đi râm bóng dừa Hun hút tình thương hun hút nhớ Mái chèo khoan nhặt cánh đò đưa.
Cô láng giềng ơi đã lớn chưa, Còn không đôi bím tóc râu ngô? Mỗi lần dúng dắng đi ngang ngõ Tôi cười em liếng thoáng bâng quơ!
Chờn vờn bếp lửa ấm đêm khuya Đàn trâu uống cạn bóng chiều về Mái tranh nắm ấy nồng hương khói Cánh rèm đưa đẩy gió đông khua.
Ôm ấm chè xanh rộn xóm làng. Tiếng cười hòa tiếng điếu cày đưa. Lời vui nồng ấm trên vai áo. Mùi mồ hôi ngày vẫn chưa phai.
Tình quê chắc nịch như củ khoai Theo tôi suốt tháng rộng ngày dài. Bao năm, bao tháng, bao nhung nhớ. Thấm tình từ vùng đất cằn phai. Trương Văn Phương |
Ý kiến bạn đọc