Trương Văn Phương |
Miền trung ơi…miền trung
Nhớ trưa hè nắng lửa Thương đôi bàn chân nhỏ Bước vội tên cát kho.
Nhớ tháng ngày đợi mưa Cánh đồng quê nứt nẻ Sụt sùi ngày đông bể Lối quen ai chưa về
Giọt mồ hôi đặc khô Ao nhôm nhoam màu đất Ngọn gió Lào bổng rát Tóc hoe màu râu ngô
Nhớ giọng nói chắc khô Bữa cơm chiều đạm bạc Và tình người mộc mạc Như củ sắn củ khoai
Thương giọng hò của ai Trong những đêm khắc khoải Xa rồi còn nhớ mãi Đôi mắt chiều tiễn đưa. |
Ý kiến bạn đọc