Trương Văn Phương |
Anh xin làm dòng suối Mỗi sớm em gội đầu Anh xin làm hạt mưa Rơi trong chiều em bước Anh xin làm hạt nắng Đọng trên mi mắt em
Em xin làm bông hoa Để khi buồn anh ngắm Anh xin làm giấy trắng Đểm em ghi nỗi đời Em xin làm đồi vắng Khi mệt anh nghỉ chân Anh xin làm làn mây Vương trên bờ vai nhỏ Em xin làm ngọn cỏ Dưới con đường anh qua
Anh xin làm quê hương Ru tuổi thơ em lớn Em sẽ là sợi nhớ Còn anh là sợi thương Em sẽ là màu tím Anh dệt đóa hồng nhung
Em sẽ là tất cả Những gì anh yêu thương. |
Ý kiến bạn đọc