Mẹ mình tần tảo sớm hôm
Ấm nồng bếp lửa bát cơm gia đình
Cày sâu cuốc bẫm đời mình
Hoa thơm trái ngọt để dành cho con.
Bao nhiêu năm tháng mỏi mòn
Thắt lưng buộc bụng mong con hơn người
Mẹ là hơi ấm cuộc đời
Đói no tình mẹ chiếc nôi êm đềm.
“Con cò mà đi ăm đêm”
Câu ca dịu ngọt cả miền tuổi thơ
Mẹ ơi cho đến bây giờ
Khúc ngân câu hát con chưa thuộc lời
Nghĩa thầy tình mẹ đất trời.
Mênh mông biển lớn trọn đời yêu thương
Cuộc đời xuôi ngược đủ đường
Lòng mình vẫn nợ tiếng đừng tiếng khoan./.
Trương Văn Phương
Ý kiến bạn đọc