“Nơi đây lỗi hẹn lời thề
Mà theo năm tháng dãi dề dấu chân
Rêu phong phủ kín xa gần
Dấu giày dẫm nát một phần trái tim”.
(Lỗi Hẹn Lời Thề)
“Vọng tiếng hồn thi sĩ
Vi vút cây thông già
Máu loang cả hồn điên
Hàn chơi trăng mãi miết
Trăng là trăng là trăng
Máu là máu là máu
Hàn yêu trăng mãnh liệt
Ánh trăng tàn thảm thiết
Vũng máu dệt hồn thơ”.
(Hàn Mặc Tử)
“Ta trốn vào trong một chuỗi sầu
Thiên hạ có ai hiểu ta đâu
Toàn là toan tính tìm cơ hội
Để nhấn ta chìm trong biển sâu”
(Chuổi Sầu)
HOA SẦU ĐÔNG
Màu tím hoa xoan rũ xuống đường
Vương lên mái tóc của người thương
Lả tả cánh hoa màu tím biếc
Tơ lòng rung động biết yêu đương.
Thủa đó tôi đang độ thiếu thời
Chị tôi sắp sửa tuổi đôi mươi
Chị cài lên ngực màu hoa tím
Tôi nhặt hoa rơi chị mỉm cười.
Rồi tôi đi học lên thành phố
Ở nhà chị xe chỉ trôn kim
Đám cưới chị cài hoa màu tím
Chị sợ tôi buồn chẳng mách tin.
Ba năm làm mướn ở không công
Duyên cạn tình vương thiếu mặn nồng
Hẩm hiu đời gái tình tan vở
Chị gửi thân mình theo nước sâu.
Loài hoa màu tím gọi xoan đâu
Rơi rụng vương thêm mấy lượt sầu
Hoa rơi như tiễn người trong cuộc
Theo dòng nước chảy trôi về đâu!?
Chàng trai thủa đó đã ra trường
Không còn nhặt nữa cánh hoa vương
Sầu đông hoa tím buồn không nở
Dòng nước vô tình lạnh tới xương.
(Hoa Sầu Đông)
Thơ của thầy là vậy, chứa đựng rất nhiều dòng cảm xúc, nhiều phong cách, nhiều thể loại. Có bài mang đậm chất cổ kính Đường thi, cũng có bài mang đậm màu sắc “Hậu hiện đại”. Hiện thơ của thầy giáo Nguyễn Văn Thông được tập hợp và giới thiệu tại Blog “Gác trọ văn chương” và các trang báo khác như báo Phong Điệp, Báo Người bạn đường và trang thơ của cổng thông tin điện tử Thị Xã Bình long Bình Phước…
Khi được hỏi về dự định xuất bản thơ thầy Thông chỉ cười bảo “Thơ mình sáng tác cho vui, chia sẻ cùng bạn bè yêu thơ, giải tỏa cảm xúc dồn nén chứ chưa có ý định xuất bản, sau này học xong thạc sĩ về xin tiền vợ tài trợ thì mới xuất bản giới thiệu cùng bạn đọc”.
Chia tay anh, người thầy giáo dạy văn xứ nghệ, chúng tôi như hiểu được cảm xúc, co bóp, dồn nén, dâng trào ở trong lòng bấy lâu nay như được bộc phát, vỡ òa vào trong từng trang thơ nhiều trăn trở, uất ức, nợ đời…
Lãng Tử Sầu
Ý kiến bạn đọc