Bình Dương sáng nay như đang đợi anh Em thấy trong lòng mong manh nỗi nhớ Chỉ tại mùa thu xôn xao muôn thuở Vệt nắng vàng rơi trên phố em qua. Vẫn biết chúng mình đang còn cách xa Em chỉ sống với niềm tin yêu mãi Từ trái tim anh ngọt ngào mang lại Sưởi ấm tim em suốt những đêm dài. Em biết tình anh dành cho em mãi Là vợ của anh, em quá hiểu điều ấy Em cũng như anh muốn cạnh nhau lúc này Nhớ nghe anh mãi của một mình em. Em muốn em là chủ của trái tim Chân tình yêu thương nơi anh đấy nhé Phủ kín ngọt ngào dù đời dâu bể Để yêu thương chan chứa lúc anh về. Bình Dương sáng nay đầy ắp đam mê Nhưng phố không anh lối về lặng lẽ Mặc cho phố phường sắc màu muôn vẻ Bởi trái tim em đã thuộc về anh. Gửi người chồng em yêu nhất trần đời Qua bao mưa gió, không hề gì chia cắt Giây phút xa nhau cho lòng thêm bền chặt Gửi lời nhắn tặng chồng ở đất đỏ Bình Long. Trần Linh
|
Ý kiến bạn đọc