Bao năm rồi xa trường xưa Triệu Thuận Kỷ niệm vụt về ngày tháng cũ rưng rưng Lớp học nào gọi tôi về xứ lạ Ngọn gió Lào thổi mãi với nắng khan Trưa áo trắng buổi đầu lên bục giảng Tay run run cầm viên phấn ngỡ ngàng Mắt em xanh chắp thêm niềm tin lớn Còn gì vui hạnh phúc với đàn em Tôi say mê với từng trang giáo án Gởi tâm hồn cho những giấc mơ êm Những đêm khuya vẫn miệt mài con chữ Sửa bài văn cho em viết tốt hơn Học trò ngoan, ấm lòng cô giáo trẻ Vững niềm tin gieo hạt giống tâm hồn Ôi nhớ quá! Những ngày xưa thân ái Mái trường nghèo, những đứa học trò quê Ngọn gió Lào nắng khan trời Quảng Trị Nụ cười trẻ thơ hai buổi đi về Nay xuân về nghe học trò xưa gọi điện Bên đầu dây nhận ra tiếng tình thân Ba mươi lăm năm học trò còn nhớ Hạnh phúc nào hơn giản dị tình thâm Nghe tiếng nói thân thương ngày tháng cũ Ký ức trường xưa vụt hiện trong ngần./.
NguyễnThị Bê |
Ý kiến bạn đọc