Lâu lắm rồi sao không về thăm Huế Nhìn phượng hồng Đồng Khánh, nhớ hạ xưa Nghe réo rắt, ve sầu than não nuột Buổi học về áo lụa, nón nghiêng che Nắng sân trường, nhịp guốc, suối tóc thề Em e ấp sợ bạn bè dị nghị Tiếng ra vào, ba mẹ biết anh ơi.! Lo học đi! không mộng ngoài cửa lớp Tan tường rồi ,đừng sánh bước với ai Mẹ đến đón, bởi em còn khờ quá ! Ai lặng im, dõi theo ai thầm nói Tôi anh ghê! sao đứng chờ mãi thế? Rồi nhủ lòng “còn tuổi ngọc ” anh ơi! Mai sau nhé !chờ ba mùa phượng nỡ Nắng hạ về , trưa áo trắng bên nhau Mà giờ đây biết bao mùa hạ đến Hoa học trò đỏ rực lối đi xưa Tôi chờ hoài chẳng thấy bóng ai qua Mắt xa xăm dõi về sân trường cũ Bộng giật mình một xác phượng chơ vơ Nghe chơi vơi... cánh hoa còn sót lại Bên vệ đường dạo lại khúc” hạ xưa ”.
Nguyễn Thị Bê |
Ý kiến bạn đọc