Hạ về bao nỗi nhớ mong. Lần gom bao kỷ niệm trong sáng ngời Một thời áo trăng theo vời Để rồi vun đắp duyên đời trăm năm Giờ đây tuổi đã quá rằm Nhớ lời ai hẹn xa xăm tháng ngày Lần khâu bao nỗi đắng cay Mà nghe như xót xa thay nỗi lòng Lần gom xác phượng thắm hồng Sân trường giọt nắng mênh mông tình buồn.
Nguyễn Thị Bê |
Ý kiến bạn đọc