Em cũng thức hôm dậy sớm Và lặng thầm khi gà chưa gáy sáng Tình yêu của em mặn nồng thầm lặng Với những xô mủ đầy cuối tháng đạt chỉ tiêu Em âm thầm giấu kín giọt mồ hôi Những vất vả không có gì là mặn đắng Khi trái tim em vẫn ngân lên khúc hát Rừng cao su bạt ngàn được rọi sáng ánh trăng Giọt mủ dâng trào màu trắng niềm tin Không quản ngại gió mưa, những đêm thức trắng Em như con cò trong ca dao thầm lặng Quên những nhọc nhằn cho cuộc sống niềm vui./. Trương văn phương
|
Ý kiến bạn đọc