Em đưa anh về thăm quê hương Quảng Trị Thăm địa danh đánh Mĩ Ngụy năm xưa Non nước xanh tươi hoa trái đung đưa Mái tóc em bay thơm hương sả bưởi Tầng thấp tầng cao nhà xây ngói mới Cầu bê tông nối bên nớ bên ni Lúa tốt xanh tươi thời con gái đến thì Chợ đông vui không thiếu chi hàng hóa Con cá con tôm mênh mông biển cả Cửa Việt, cửa Tùng hối hả tàu ra Trường học khắp nơi tiếng hát ngân xa Xuân đã về rồi nở hoa hạnh phúc Cầu Hiền Lương Bắc Nam nối bước Đám cưới nhà ai đang rước qua cầu Nhớ năm xưa cầu sơn hai màu (1) Người bên nớ nhớ người bên ni dầu ruột Một cầu mới song song thông suốt Nối hai bờ xe tấp nập vào ra Em đưa anh thăm thành cổ quê ta Tiếng chuông vọng ngân nga hướng thiện Đã xa rồi đạn bom thời chiến Hơn năm ngàn chiến sĩ ở nghĩa trang Tượng đài uy nghi chiến thắng vẻ vang Sông Thạch Hãn chị Hằng soi bóng Nước trong xanh đôi bờ gió lộng Bài thơ ai lay động lòng người Khắc vào bia đứng giữa đất trời Để tưởng nhớ một thời oanh liệt Ôi! Những người con thân yêu đất Việt Nằm đáy sông bất diệt ngàn thu Cả nước đứng lên đuổi hết mây mù Từ Lũng Cú đến Cà Mâu một giải Thắp nén tâm nhang hai ta khấn vái Hình bóng các anh còn mãi trong tim. (1) Ghi chú: Năm 1954 theo hiệp định Giơ-Ne Tác giả: Lê Đức Lượng lấy vĩ tuyến 17 làm giới tuyến phi quân sự tạm thời phía Nam cầu Hiền Lương thuộc Ngụy quyền Sài Gòn. Phía Bắc cầu Hiền Lương thuộc CHXHCN Việt Nam. |
Ý kiến bạn đọc