Em chỉ muốn sống cuộc đời bình dị Ở bên nhau… là tri kỷ của nhau Mãi an nhiên cho đến lúc bạc đầu Rồi như lá… cuối mùa sau vàng úa… Em chỉ muốn mình bên nhau như thế Cứ bình yên… mặc kệ miệng lưỡi đời Cứ khóc cười như trẻ nhỏ vậy thôi Chẳng quan trọng lòng con người xấu tốt.. Em chỉ muốn mình bên nhau trọn kiếp Với đàn con… tẻ nếp có đủ đầy Ríu rít cười rộn bước mỗi sớm mai Mâm cơm nhỏ khi chiều phai nắng tắt… Em chỉ muốn hết một ngày tất bật Được bên nhau thắm thiết chụm mái đầu Nụ hôn nồng trên lúm má thật sâu Vòng tay để em gối đầu đọc sách… Em chỉ muốn lúc em hờn em trách Anh dịu dàng lau nước mắt cho em Rồi nhẹ nhàng nhận lỗi… dỗ dành thêm Bờ môi ấm sưởi cho tim nồng cháy… Em chỉ muốn sống bên anh mãi mãi. Ngọc Linh
|
Ý kiến bạn đọc