Đường biên Lặng lẽ gót giày Sương đêm hôn lá Áo người lính trẻ Đẫm sương, sương gió biên thùy Anh lên tuyến đầu chống dịch Lối mở, đường mòn, thâu đêm đứng gác Giữ bình yên Cho tiếng cười trẻ thơ Đùa vui, sánh bước đến trường Cho người thương, tìm đến với người thương Đám cưới nhà ai vui quá! Mẹ già, bên mái tranh quê nhà Nhớ con, đêm nằm thao thức “Đêm nay nó đi trực, Rừng khuya, gió lạnh, bóng đèn vàng, hắt bóng tuổi thanh xuân” Người yêu anh, lặng lẽ trong đêm, chờ tin nhắn Đừng giận anh, biên giới sóng chập chờn Anh yêu tổ quốc mình Anh yêu những nụ cười xinh Anh yêu thiết tha từng ánh mắt Thiêng liêng hai chữ Đồng bào Tuyến đầu chống dịch Lối mở, đường mòn, Anh canh giữ ngày đêm Dịch qua rồi, Anh sẽ về với mẹ Nắm tay em, anh thì thầm, khe khẽ “Tụi mình, đám cưới nha em” Đoàn Văn Duyên
|
Ý kiến bạn đọc