Người có biết vì sao tôi hay khóc Hay u buồn vào tháng bảy này không Vì riêng tôi không có một hoa hồng Ngày lễ lớn được cài lên trên áo. Tôi mơ ước một hoa hồng đỏ thắm Mà bấy lâu không có từ bao giờ Xa cha mẹ rồi trăng nước vẫn bơ vơ Ai lấp được nỗi buồn khi mất mẹ. Vu lan đến cõi lòng con quạnh quẽ Bóng mẹ cha như phảng phất đâu đây Một chiều thu lạnh con dâng bát cơm đầy Tình nghĩa ấy cha mẹ ơi! bao thắm thía. Từ mộ lạnh mẹ cha có thấy Khóc hôm nay và khóc mãi trong đời Con chợt hiểu dù con bao nhiêu tuổi Mất cha mẹ rồi con vẫn mãi mồ côi. TUYẾT MAI |
Ý kiến bạn đọc